Tản mạn ngày của Mèo ở Nhật Bản 22-2

Khám phá Nhật Bản, Lễ hội và Sự kiện 516 lượt xem

Tại sao chọn ngày 22-2?

706d7_55964703_neko

Ngày Mèo được kỷ niệm ở Nhật Bản từ năm 1987 theo đề nghị của một trong những công ty sản xuất thức ăn cho mèo. Lễ hội đã được quyết định tổ chức vào ngày thứ 22 của tháng thứ hai, bởi vì ba con số “2-2-2” trong tiếng Nhật có âm thanh “nhi-nhi-nhi” làm người Nhật liên tưởng đến tiếng miu miu của mèo. Năm 1987, một ủy ban Ngày của Mèo được thành lập để kêu gọi những người đan nuôi giữ mèo, cũng như những người muốn tìm hiểu tham gia lễ hội này.

Mèo xuất hiện ở Nhật từ khi nào?

Không có số liệu nào về mèo rừng xuất hiện ở Nhật Bản khi nào, chỉ biết rằng ở các hòn đảo phía Nam vẫn còn những mèo rừng, có lẽ đã có mặt ở đây cả nghìn năm.

0_b0bc8_9f3e6357_orig

Trong các tài liệu văn hóa cổ xưa của Nhật, trong văn hóa dân gian, người ta tìm thấy yamaneko và giống hiếm hơn như: Iriomote-yamaneko và tsushima-yamaneko. Hiện nay nhiều tổ chức Nhật Bản cũng như quốc tế nỗ lực để bảo vể giống mèo này.

Vảo thế kỷ VI, thời Nara, Phật Giáo từ Trung Hoa lan truyền sang Nhật Bản, và cũng đi kèm theo những giống mèo Trung Quốc. Những con mèo này đã giúp giệt chuột phá hoại tư liệu Phật giáo. Và như vậy có thể nói rằng, mèo cũng đã tham gia vào công cuộc truyển giáo này.

55923486_17

Trong thời Heian (794-1192), mèo được miêu tả nhiều trong tranh ảnh và sách. Qua nhiều thế kỷ, hình thành nên giống mèo Nhật Bản đuôi ngắn, và khuôn mặt tròn.

Một giả thuyết khác cho rằng, mèo Nhật Bản xuất hiện vào cuối thế kỷ X, tron một nhiệm vụ ngoại giao Trung quốc, họ đã tặng cho hoàng đế Ichido năm cặp mèo (đực + cái). Quà tặng này được phân phát trong gia đình hoàng cung. Mèo không phải làm bất cứ công việc gì (bắt chuột chỉ là trò tiêu khiển).

Quan niệm

Ở Nhật Bản, có một truyền thuyết về con mèo Nekomata khổng lồ, theo truyền thuyết, đuôi của nó chứ sức mạnh ma quỷ để đưa mọi người bệnh tật và thậm chí tử vong. Theo văn hóa dân gian Nhật Bản, bất kỳ con mèo đã sống trong hơn mười ba năm, hoặc có trọng lượng 1 Ch (3,75 kg), hoặc có một cái đuôi dài có thể trở thành bakeneko.

55924267_112

Mèo có trở thành Bakeneko nếu chủ nhân của nó cần sự giúp đỡ trong một nhiệm vụ anh hùng. Mèo tam thể có thể biến thành Baleneko, ngoài ra thì cả mèo hóa thân (chui vào trong một người đã chết và nhập vào cơ thể người đó), và thậm chí là có thể ăn thịt chủ nhân và hóa thân vào đó. Mèo Bakeneko cũng như mèo bình thường, chỉ khác là nó đi hai chân, trông như người.

Một điểm để nhận dạng một con mèo bình thường bị biến thành Bakeneko là khi nó bắt đầu uống dầu đèn (thật ko công bằng! thật ra thì thời kỳ Edo, dầu đèn được làm từ cá, nên khả năng con mèo nào cũng muốn thử)

Neko được xem là có nhiêu đuôi hơn bình thường, từ 3 đến 7 đuôi. Một con mèo khi về già, có thể phát triển thêm đuôi chứ sức mạnh độc hại siêu nhiên. Đuôi trong những truyển thuyết như là một trung gian giữa thế giới con người và siêu nhiên, chúng tạo ra sức mạnh và ảo giác.

nbakeneko2

Một con mèo đã trở thành Nekomata có thể trở thành Bakeneko. Bakeneko thường cư xử như một kẻ bắt nạt, nó tạo ra một quả cầu lửa ma quái để dọa người đan ngủ. Người ta tin rằng cháy nhà là do bakeneko mang đuôi dài của nó quẹt qua, và vì lý do này mèo Nhật Bản đã cắt đuôi ngắn. Với tình yêu ngọn lửa, trong ngày lễ Setsubun (năm mới Nhật Bản), tất cả các bakeneko Nhật Bản tập trung tại cung điện của con mèo trên ngọn “núi mèo” – núi lửa Nekodake.

Bakeneko thường được cho là hóa thân nữ, thường là linh hồn những phụ nữ đã chết, iểm năng lực mèo để trả thù chồng, hoặc kẻ thủ đã gây ra cái chết. Trong nhà hát, kabuki có cả trường phải với một cốt truyện tương tự, gọi là “mèo chấn động” (neko từ: đến: mono).

Mèo thường đàn cùng thông tin khác nhau thu thập và báo cáo cho đầu dàn. Điều này thường xảy ra tại các cuộc họp tổ chức tại đêm nhà trống. Bạo lực khủng khiếp cuối cùng – mèo ăn tươi nuốt sống người khó chịu.

23b8a_55964780_neko1

Hình ảnh con người Nekomata – nekomusume (猫 娘, «Catwoman”) có rất phổ biến trong văn hóa Nhật Bản hiện đại, trong đó sử dụng một số thuộc tính của con mèo, cái gọi là nekomimi (猫 耳, «tai mèo”), là một trong những hình thức phổ biến nhất của kosplay. Koshki sói thường trở thành người yêu và những người yêu thích của mọi người, nhưng nếu họ không thích một cái gì đó họ có khả năng giết người. Nhưng cũng có thể, người ta tin rằng mèo có thể biến người chết sống lại, bằng cách nhảy qua một xác chết tươi một cách nào đó.

213

Do đó, người ta nghĩ rằng con mèo đuôi ngắn đã có thể mang lại hạnh phúc và may mắn cho chủ sở hữu.

Mèo Nhật Bản đuôi ngắn – biểu tượng của may mắn.

Nhật Bản cắt ngắn đuôi mèo giống được biết đến từ thế kỷ XVII. Các gen chịu trách nhiệm về sự biến dạng của đuôi mèo, có lẽ đã cắt ngắn đuôi từ tổ tiên đã mang đến Nhật Bản từ Trung Quốc hoặc quần đảo Kuril khoảng một ngàn năm trước đây. Một phần quan trọng của thời kỳ Edo (1603-1867 gg.) Nhật Bản vẫn trong tự áp đặt sự cô lập và mang mèo đến Nhật Bản thực tế chấm dứt. Đã có đột biến mạnh mẽ có thể dẫn đến ghép nối, và từ khoảng năm 1700 đang trở thành con mèo đuôi ngắn phổ biến hơn. Về sau những con mèo đuôi ngắn được xem là mèo Nhật Bản và đuôi dài – mèo gốc nước ngoài.

fDBZX2Q1dY4

Trên hầu hết các bức tranh và linocuts Nhật Bản miêu tả mèo ba màu kiểu “mi-ke» (三毛), mà dịch nghĩa là “ba cơ chế” – một màu sắc được tìm thấy trong cắt ngắn đuôi Nhật Bản hiện đại – nhưng trước đó đuôi mèo thường kéo dài . Trong các thế kỷ XVIII và XIX. Nghệ sĩ đang bắt đầu vẽ những con mèo và cắt ngắn đuôi chủ yếu là màu trắng.

Cuộc sống vương giả mèo hoàng gia đã kết thúc năm 1602. Một trong những thành phần cơ bản của nền kinh tế Nhật Bản vào thời điểm đó – sản xuất tơ lụa – bị đe dọa bởi cuộc xâm lược của những con chuột phá hủy kén tằm. Bức tượng mèo, được đặt ở khắp mọi nơi để dọa những con chuột không còn giúp ích được nữa. Nghị định của hoàng đế buộc tất cả những con mèo đã được thả tự do để thực hiện dịch vụ công cộng: bảo vệ tằm và kén của họ từ nhiều loài gặm nhấm. Mua và bán, cũng như sát hại mèo bị nghiêm cấm. Nhưng cón Mèo không may mắn thả ra trên đường phố của các thành phố và rất nhanh chóng phát triển từ những vật nuông chiều trong cung điện thành thợ săn nhanh nhẹn, trộm vặt hay những vật nuôi phổ biến. Tại Tokyo, một cây cầu được dựn lên tưởng nhớ mèo Nekomotabasi đãgiúp chủ nhân của nó trong một thời điểm khó khăn ăn cắp vụ vàng của người hàng xóm – kẻ cho vay nặng lãi. Sau một thời gian con cháu của những con mèo hoàng gia có thể được tìm thấy trong nhà của Nhật Bản ở tất cả các tầng lớp tron xã hội. Tron tài liệu viết vào đầu thế kỷ XIX còn lưu: “Nhiều người dân Kyoto giữ mèo Trung Quốc, với một cái đuôi dài, và những người trong Naniwa (Osaka) nuôi mèo Nhật Bản với một cái đuôi ngắn.”. Hầu mèo ngắn đuôi Nhật Bản trong nhiều thế kỷ là đối tượng thờ phượng, và thậm chí cả thần thánh hóa, xung quanh họ đó truyền thuyết và huyền thoại.

cats

Một trong những bản in nổi tiếng nhất Utagawa miêu tả con mèo tất cả 53 trạm dừng đường phố Tokaido cổ kết nối Kyoto và Edo. Nếu bạn nhìn kỹ, bạn có thể thấy mèo ở đây một loạt các độ dài và đuôi khác nhau, nhưng không có ví dụ đuôi ngắn thường. Lưu ý, tuy nhiên, ngay cả khi con mèo được mô tả ở đây trong một loạt các tư thế, không có con nào với cử chỉ quen thuộc đưa chân phía trước mời mọc.

Truyền thuyết phổ biến nhất về nguồn gốc của các cắt ngắn đuôi Nhật Bản, nói rằng một con mèo hoàng cung mùa đông ngồi sưởi trong cung điện bên cạnh lò than. Vì đuôi dài, con mèo vô tình quẹt trên than, lửa bén lôn đuôi bốc cháy. Quẫn trí vì đau đớn và sợ hãi con mèo bắt đầu vội vàng chạy qua cung điện, vẫy đuôi rực cháy, và sau đó nhảy ra ngoài đường phố đốt cháy một nửa thị trấn. Thất vọng, hoàng đế ra lệnh cắt đuôi tất cả các con mèo. Thực tế, đuôi của con mèo đuôi ngắn Nhật Bản hiện đại là di truyền từ khi sinh ra, và không phải sau khi phẫu thuật.

102303210_4085248_manekineko03

Nhưng một trong những huyền thoại nổi tiếng nhất – về Maneki-Neko (招き猫), bức tượng mèo cách điệu ngồi với chân nâng lên, đuôi cắt ngắn. Trong tiếng Nhật, Neko – nghĩa là “mèo”, Maneki – “hấp dẫn, mời gọi”, và kết hợp, hai từ này có nghĩa là “con mèo gọi may mắn, thịnh vượng và hạnh phúc.” Người ta tin rằng Maneki-Neko mang lại may mắn, và loại may mắn phụ thuộc vào chân nào của mèo giơ lên: phải hoặc trái. Maneki Neko-với một chân bên phải lên – đem đến may mắn và tiền bạc; bên trái – khách hàng. Vì vậy, Maneki Neko – với một chân bên phải lên thường thấy ở các trung tâm kinh doanh, và bên trái – trong các quán bar, nhà hàng và cửa hàng.

Tuy nhiên, chân trái thu hút khách hàng, và bên phải – chúc may mắn, vẫn còn khá nhiều tranh cãi. Người ta cho rằng càng giơ chân lên cao, may mắn càng nhiều. Với cùng một chiều cao này, một số chuyên gia thậm chí còn xác định thời gian của những bức tượng sản xuất.

Maneki Neko vẫn chưa rõ là xuất hiện từ lúc nào. Nhưng cho đến giữa thế kỷ XIX ko còn bất kỳ hình ảnh của một con mèo với một chân trước lên được lưu giữ. Bức tượng nhỏ của mèo, làm bằng gỗ, đất sét hoặc sứ và sơn như một lá bùa may mắn, đã được phổ biến kể từ đầu thế kỷ XVIII, nhưng nó chỉ là một hình ảnh một con mèo ngồi hoặc nằm với màu tương ứng. Ví dụ, trong một khắc miêu tả việc sản xuất đồ chơi bằng gốm Fushimi-ningyo, con số rõ ràng, nhưng chúng không trông giống như một con mèo giơ chân.

yaponiya_koshki

Người ta cho rằng Maneki-neko có lịch sử từ thời kỳ Edo (1603-1867), nhưng các bằng chứng tài liệu sớm nhất về sự tồn tại thực tế của những con số liên quan đến thời Minh Trị, cụ thể là trong tháng 9 năm 1876, khi “mèo may mắn” Hattatsu-san đã được đề cập trong báo hiện đại là “Maneki Neko”. Một lý thuyết về sự xuất hiện của Maneki-neko nói rằng một trong những sáng kiến ​​của chính phủ Minh Trị là lệnh cấm sử dụng các hình ảnh công khai tình dục (dựng lên dương vật có kích thước đầy đủ, mà theo tôn giáo Shinto cổ xưa đóng góp cho sự thành công trong kinh doanh và khả năng sinh sản), nơi thu hút khách trong các khu phố giải trí, bởi vì những người châu Âu đầu tiên là bị sốc bởi bằng chứng rõ ràng này của ngoại giáo địa phương. Linh vật loại bỏ ra khỏi tầm nhìn, và vị trí của mình, thay vào đólà “mèo may mắn”. Mèo dễ thương là hấp dẫn hơn nhiều so với “người tiền nhiệm” của nó, vai trò của các linh vật và một biểu tượng cổ xưa của sự may mắn hôm nay phần lớn là lãng quên. Ngẫu nhiên, đây là lý do tại sao tất cả Maneki Neko– mèo theo định nghĩa.

Tuy nhiên, có truyền thuyết khác về nguồn gốc của biểu tượng này.

Con mèo từ đền thờ

Từ rất lâu, khi Nhật Bản được cai trị bởi tướng quân hùng mạng, phía tây Tokyo, là một ngôi đền Phật giáo nhỏ và rất nghèo, đền Gotoku-ji. Một số thậm chí cho rằng đó là năm 1615. Trụ trì tìm mọi cách để gây dựn ngôi chùa trong trạng thái hư hỏng, mà tiền sửa chữa thì không có. Gần như tất cả đã nghĩ đến đền thờ sẽ phải đóng cửa. Một buổi tối, ngồi cùng với những con mèo, sư trụ trì quay sang với một câu hỏi: “Chúng ta phải làm gì? Làm thế nào chúng ta có thể bảo vệ đền thờ? “Nhưng con mèo không trả lời, nhưng chỉ đơn giản là tiếp tục để rửa mặt và làm việc của chúng. Tất nhiên là mèo khôn thể trả lời như con người. Và sau một thời gian vào một đêm tối mưa, có đội quân samurai trở về từ chiến trận đã ghé đền. Trong thời tiết xấu, họ đang tìm kiếm một nơi để ngủ. Những người lính của họ đang tạm trú dưới một gốc cây lớn. Người đứng đầu sẽ không nhận thấy các cửa đền, nếu không để ý đến con mèo ngồi giơ chân lên – dường như nói với ông rằng họ mời những người lính đi vào. Người đứng đầu dừng lại và nhìn kỹ hơn. Cũng phải giải thích rằng người Nhật để lôi sự chú ý của một ai đó hoặc gọi ai đó, không vẫy tay, họ cong lòng bàn tay giơ tay hướng xuống dưới, và họ làm một chuyển động sóng ngón tay, giông như cử chỉ mèo rửa mặt. Nhữn người lính ngạc nhiên xuống ngựa và đi đến đền thờ. Trụ trì đi ra và mời họ vào. Ngay sau khi đội quân vào đển, cây cổ thụ bị sét đánh, tung nát từng mảnh, một cơn bão khủng khiếp bắt đầu, và Samurai rất hạnh phúc vì đã tìm được ẩn náu trong đền thờ. Trụ trì mời trà và chia sẻ khó khăn với họ. Chiến binh rất biết ơn. Và sau một thời gian, người đứng đầu tỉnh Omi Oia Naotaka Hikone cũng chính là tướng quân đội samurai – đã gửi tiền đóng góp hào phóng cho sự phục hồi của ngôi đền, mà sau này trở thành đền thờ tổ tiên của dòng tộc Oia.

0_53a9c_62a29aac_XXL

Samurai

Có một phiên bản đơn giản liên quan đến samurai. Một samurai thấy mèo vẫy tay ra hiêu, ôn đã quay lại và đi về phía con vật nhờ vậy ông thoát khỏi cuộc phục kích, chờ trên con đường ban đầu. Từ đó mèo được coi là linh hồn người giám hộ khôn ngoan.

w5AZNCj5Jl8

Gái Điếm.

Trong thời kỳ Edo (thế kỷ XVII) ở phía đông của Edo (Tokyo) có “khu đèn đỏ” gọi là Yoshiwara. Phụ nữ trong khu vực được gọi là yudze. Gái điếm có tay nghề cao mua vui người giàu có, được gọi Tayu . Và trong một nhà thổ ở Yoshiwara , có cô gái tên Tayu Usugumo. Cô yêu mèo và bên cạnh cô luôn luôn là một con mèo. Một đêm, con mèo yêu thích của cô bắt đầu kéo kimono của cô. Con mèo không dừng lại cho dù cô đã làm tất cả. Người Bảo vệ chạy đến khi nghe tiếng ồn (theo các nguồn khác – chủ nhà chứa) nghĩ rằng con mèo say mê nàng và cắt đầu nó. Đầu bị cắt đứt bay đến trần nhà, rơi xuốn răng cắn vào con rắn và giết chết nó, bảo vệ cuộc sống của người tình mình. Usugumo buồn bã vì cái chết của người bạn. Để làm vui lòng cô, một trong những khách hàng đã cho cô một bức tượng bằng gỗ của một con mèo, mà đã trở thành nguyên mẫu của Maneki Neko. Tuy nhiên, trong hiện thân này, nó không thể hiện rõ ràng cử chỉ mời để cố gắng bảo vệ người tình của mình.

223398_anime_com_ru

Người phụ nữ già

Phiên bản thứ ba của truyền thuyết – tầm thường nhất (có lẽ gần với sự thật). Vào cuối thời kỳ Edo (thế kỷ XIX) trong một khu vực của Edo, Imad, một bà già sống, sống một mình còn lại từđại gia đình thợ gốm gia truyền Imad-yaki. Bà có một con mèo, cũn già như bà ấy, được bà yêu thương như người gần gũi nhất. Bà rất túng bấn. Nhưng một con mèo chết vì tuổi già (có phiên bản đuổi mèo, có phiên bản – bán nó). Bà vô cùng đau xót. Hàng đêm bà mơ thấy người yêu thương bà chỉ cho bà làm ra tượng hình con mèo theo như mô tả của ông ấy và bán nó. Bà đã làm như vậy. Đột nhiên con mèo bức tượng đã trở nên rất phổ biến và ngày càng nhiều người muốn có. Bà nhanh chóng trở nên giàu có và ra đi trong sự thịnh vượng và hạnh phúc. Bức tượng gốm của một con mèo tên là Imad Marudzhimeneko thực sự đã được phổ biến vào giữa thế kỷ XIX. Nhưng những tượn mèo đó không làm cử chỉ giơ chân mời chào. Theo mô tả, đó là một bức tượng của một con mèo ngồi màu “hạnh phúc” với một lỗ ở mặt sau. Người ta cho rằng những điều tốt đẹp sẽ chui vào lỗ đó, mang lại sự thịnh vượng và may mắn cho chủ sở hữu.

Maneki-neko được sơn nhiều màu sắc, nhưng màu sắc truyền thống “mèo may mắn” bao gồm: trắng, đen và đỏ, cái gọi là “ba màu”, và trong thực tế – thường thì màu «mi-ke» Nhật Bản được coi là đem lại hạnh phúc nhất.

Cùng với màu cổ điển cũng phổ biến trong các màu sắc sau đây:

– trắng – tượng trưng cho sự tinh khiết của tâm trí, một khởi đầu tốt, và mang lại sức khỏe, và là màu sắc phổ biến thứ hai;

– đen – theo truyền thuyết, bảo vệ khỏi sự dữ, và cái điều ác ! Đặc biệt phổ biến với phụ nữ – là nó có thể được sử dụng để xua đuổi những người theo đuổi;
– đỏ – cũng là một màu sắc bảo vệ, đuổi linh hồn ma quỷ và bệnh;

– vàng óng – đã làm với sự giàu có;

– vàng đượm – giúp đường học, sức khỏe, đuổi bệnh;

– màu xanh lá cây – thành công trong học tập và công tác

– màu xanh / màu xanh dương – bình an, khôn ngoan (về thái độ đối với cuộc sống)

– Đỏ gạch – may mắn
– màu hồng – không phải là màu truyền thống, nhưng đang trở thành phổ biến gần đây và có liên quan đến tình yêu và sự khởi đầu của một mối quan hệ mới.

 

5/5 - (14 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *